RU ANH
Ôm em mà ngủ đi anh
Hư hao ngày tháng chòng chành niềm đau
Cớ gì thao thức đêm thâu
Để cho sợi tóc nhuốm màu thời gian
Thương nhau từ thủa cơ hàn
Hai tay chèo chống gian nan với đời
Ngủ đi anh của em ơi!
Ôm em mà ngủ qua rồi khổ đau
Tay em anh hãy gối đầu
Em ru anh ngủ đêm sâu giấc đời!
QUÁCH LAN ANH
LỠ ĐÒ
Kiếp sau biết có hay không?
Kiếp này thôi đã sang sông lỡ đò
Người ơi chẳng dám hẹn hò
Càng thêm đau đớn dày vò tâm can.
Người về bên ấy bình an
Còn em nước mắt thấm tràn gối đêm
Xin đừng hứa hẹn gì thêm
Trả anh kỉ niệm êm đềm ngày xưa!
Em ngồi giặt áo ngày mưa
Giặt cho sạch áo vẫn chưa sạch lòng.
QUÁCH LAN ANH