Với TH.
Tôi dắt mùa thu lên thuyền ngược nguồn Hòn Kẽm
Buổi chiều rất hiền vạt nắng rải xanh rêu
Bên bến vắng Đá Ngang thuyền gối bãi
Phía Nhũ Sơn hiu hắt khói lam chiều.
Đành bỏ lại phía Đèo Le sắc vàng của lá
Tôi ngược nguồn tìm một chút xanh non
Đây Nước Mắt, đây Gành Tiên , Cổ Ngựa
Và, mắt em xanh mướt mát cõi hồn
Nghìn bí ẩn giấu trong triều dâu bể
Những mất còn đè nén dấu lung linh
Như hồn em thấu một đời đâu dễ
Nên trăm năm là cả cuộc đăng trình.
Và , bồi lỡ như một điều không thể
Nghiêng bên này rót đầy đặn bên kia
Để nước mắt và nụ cười nhân thế
Cứ đậm đà như một nỗi sẻ chia
Em, Đá Dựng ven sông hồn chữ cổ
Một đời tôi dịch mãi vẫn chưa xong
Tôi, khao khát Vũng Tăm tình sóng vỗ
Một lời yêu sôi mãi vẫn chưa tròn…
Ngày khuất Kẽm gió luồng qua vách núi
Mùa lên cao chiều xuống thấp, thật gần
Thuyền xuôi bến và hồn tôi bổi hổi
Cứ mơ hồ, đăm đắm, bâng khuâng!…
Chiều trên sông sợi khói cứ đi vòng!
Hòn Kẽm, Tháng 9.2017