Thương bồi hồi quê mẹ của ta ơi!
Dáng núi lồng sông chân phương đồng lúa
Đội nắng chan mưa dẫu nhiều gian khó
Ấm áp nghĩa tình đạm bạc chén cơm lua
*
Nghiêng bóng mỏi cánh chim chiều lạc xứ
Mộng quê xa thao thiết ánh trăng ngà
Hoa nở tím nhuộm hoàng hôn đến tím
Sóng mơ hồ nhè nhẹ những âm ba…
*
Nổi nênh lục bình phiêu bạt những mùa hoa
Chắt chiu phù sa dòng sông tình mẹ
Ta bao tuổi vẫn ngỡ mình thơ bé
Mái nhà xưa mùi khói đọng yên bình
*
Vẫn hàng dừa trước ngõ đứng im thinh
Quang gánh mẹ giọt mồ hôi thầm lặng
Con đường nhỏ tảo tần bao mưa nắng
Chấp chới dáng cò gầy guộc giữa bao la
*
Ngày trở lại chiều mênh mang con nước
Lạc dòng trôi sóng vỗ chân cầu
Mơn man gió thầm thì lời thương cũ
Tím lục bình sao chẳng nói đôi câu…?

TỊNH BÌNH