Lâu rồi trở lại chốn tiêu sơ

Cảnh vật bày ra khó hững hờ

Người sống chen nhau cùng người chết

Nhà cửa lô nhô cạnh mả mồ …

Nhớ xưa, rong ruổi ngày nghỉ học

Bè bạn rủ nhau vượt dốc đồi…

Cò ke chín mọng như mời mọc

Ống thụt cầm tay bày cuộc chơi.

“Đường lên dốc đá” đi vào nhạc

Già trẻ ngân nga khúc Mộng – Hàn

Lên đỉnh đồi cao nhìn phế tích

Lòng ngập buồn vui, gió biển tràn!

Hỡi Phan Thiết! Người xưa đã xa!

Lời thơ đau, đau buốt trăng tà

Biển vẫn dập dềnh con sóng nhớ

Lầu Ông Hoàng uy nghi khúc ca!

Ai người Phan Thiết xa muôn dặm

Vẫn ước một lần trở lại thăm

Trăng sáng lên đồi nhìn sơn thủy

Một lần vằng vặc mãi trăm năm!

(13/08/2020)

………………….

(1). Ý thơ của nhà thơ Nam Trân trong bản dịch bài thơ Vọng nguyệt của Hồ Chí Minh.

(2). Lời trong ca khúc Hàn Mặc Tử của nhạc sĩ Trần Thiện Thanh.

(3). Chuyện tình Mộng Cầm và Hàn Mặc Tử.

(4). Ý trong bài thơ Phan Thiết! Phan Thiết! của thi sĩ Hàn Mặc Tử.

(5). Lầu Ông Hoàng là một di tích tham quan tọa lạc trên đồi Bà Nài thuộc phường Phú Hài, TP Phan Thiết, tỉnh Bình Thuận.