Tháng mười hai đến chậm như không nói

Đồng hồ quay đã chỉ cuối khuôn hình

Tháng mười hai? Có gì mà phải vội?

Có chăng là những tất tả mưu sinh

Tháng mười hai vẫn luôn luôn lặng lẽ

Thời gian theo tạo hóa chẳng bông đùa

Đông lạnh lẽo dưới hàng cây quạnh quẽ

Khiến cho ta cảm giác tựa như thừa

Tháng mười hai tưởng chừng xa xôi lắm

Đến bên ta trong một chớm vui buồn

Giữa dòng đời cuộn chảy ai kịp ngắm

Một đóa hoa trong sương sớm vô thường…