/

Anh đi giữa trời Sài Gòn khói bụi
Khẩu trang em bưng bít một lời thề
Ta lạc lõng dòng đời bùa nên lú
Chạy như sắp sập bẫy một niềm đau!
Ừ thì Sài Gòn của mình mưa mau
Thoắt rồi tạnh nắng giòn tan trả lại
Ta đèo sau tháng năm thì con gái
Mơ cắn gì nửa trái táo Ê-va?
Sài Gòn thênh thang quá tìm đâu ra
Lời hứa hảo theo mây giông đông giá?
Thương A-dam thật thà tin tất cả
Điệp khúc đời người lăn lóc bi ca!…