Thương quê mình Kinh Bắc
Miền quan họ bao đời
Mùa xuân mùa trẩy hội,
Chị hai lúng liếng cười
Mùa hạ vàng thóc lúa,
Tranh đông hồ tươi thơm
Bao đời câu quan họ,
Ru làng quê thanh bình
Biết bao người đi xa
Biết bao người trở lại
Thương cây ngô đầu bãi
Thương vạt lúa triền đê
Người đi nhớ câu thề
Tìm nhau ngày hát hội
Thời gian dù xa xôi
Nhưng tình đầy ăm ắp
Trên dòng đời tít tắp
Câu ca luôn bên mình
Dòng sông Đuống thanh bình
Sông Cầu lơ thơ hát
Em tìm ai mênh mang…