Tiếc nuối gì đâu một thuở dại khờ

Lòng phố hẹp vương đoạn tình nông nổi

Vách tôn mỏng, êm ngày thu nắng dội

Vẫn ong ong, bức bối cả giấc mơ

*

Treo trong không gian, thanh âm đơn côi

Trôi suốt phố, tiếng ghi ta bập bõm

Chao chác, rì rầm bà con chòm xóm

Không nỡ ngăn, chàng trai trẻ yêu rồi …

*

Xa lắm rồi, đã bao lớp người đi

Đất nước, qua những tháng năm trận mạc

Phía  bắc, phía nam, biển Đông quẩn rát

Tổ quốc oằn cong, tiếng sóng rầm rì

*

Từ đó người đi, tất tả ngược xuôi

Nổi trôi, cuốn theo vận đời bươn chãi

Phố nhỏ ngày xưa, giăng ngày trở lại

Cho tiếng ghi ta lơi nhịp ngậm ngùi

*

Tiếc cho người xưa, tay bế, tay bồng

Chiều phố nhỏ, tiếng nhạc jazz vang vọng

Giữa ngã tư rơi bóng người lóng ngóng …

Đăm đắm trong chiều, trãi nắng mênh mông

Lê Thanh Hùng