Lời của sóng, mơn bờ kháo chuyện
Cứ thì thầm về nơi xa xôi
Dập dềnh vun vỡ bao điều tiếng
Trong suốt, phận đời mãi nổi trôi
*
Lung linh nắng xuân tan, loang, vỡ
Trên triền cao, bãi vắng cuối dồi
Màu nắng cũ, day lòng chợt nhớ
Biết ai còn cất giữ giùm tôi
*
Lời của sóng, gọi hờ cuống gió
Bay phiêu diêu hoa cỏ long chong
Trên biển biếc, con thuyền bé nhỏ
Nghe sóng ru, dường cũng xiêu lòng
*
Thả neo đậu, lưng chừng triền sóng
Dập dờn khua xao động hoàng hôn
Sợi dây neo căng, chùng đánh võng
Giăng ngang chiều một đóa yêu ngôn
*
Ơi con sóng cố tình vun đổ
Cứ trẻ trung mãi đến bạc đầu
Trời tím thẫm xuân thì chín rộ
Ngoảnh bến bờ, sóng vỡ chạm sâu …
Lê Thanh Hùng