Đâu rồi một ánh trăng đêm

Mà tôi tìm mãi ở bên mảnh vườn

Nghe con nhái bén giận hờn

Hình như báo hiệu chập chờn nắng mưa

 

Tôi tìm hương vị ngày xưa

Khói rơm, bếp củi sớm trưa mùa màng

Gà mơ nhảy ổ kêu vang

Dăm ba quả trứng mẹ rang cơm chiều

 

Lại tìm bồ hóng nồi niêu

Tù tì bôi nhọ rồi trêu nhau cười

Áo quần vá rách tả tơi

Môi khô da lạnh những nơi gió lùa

 

Về cùng mẹ lội đồng chua

Bùn sâu tới gối con cua lặng mình

Dòng sông còn đó nặng tình

Trong veo mặt nước in hình làng quê

 

Tìm diều trong gió mải mê

Trời xanh nắng gọi mây về cùng vui

Lòng tôi những nỗi ngậm ngùi

Thương sao quê mẹ nuôi tôi nên người…!