3.
Hồn quỷ dị cúi xuống ngục tim
Những câu thơ ma ám
Bóng ma lung linh trong hồn
Phất phơ áo trắng ai thác oan
Về đòi lại tâm hồn đã mất
Chữ gieo xuống dội lên tức tưởi
Trang giấy chối từ mặt chữ yêu ma
Ta thường ngồi một mình trong nghĩa địa
Giỡn đùa cùng hồn quỷ khóc trăng tan
Những ly cà phê nâng lên miệng
Bóng ai chập chờn sau rặng chuối xa xa
Ngồi nghĩ những câu thơ chết đọng
Ngồi trầm tư cho một lẽ sống
Ngồi hoang vu cho hết cuộc đời
Ngồi âm thầm trong bóng đêm rơi
Xin toàn vẹn mảnh hình hài oan khốc
Nghiệp trả dần theo nhịp thở điêu linh
Ta thường đến những ngôi chùa thắp nhang nói thầm cùng những tượng Phật
Câu kinh nào xa xót ru mê
Tiếng mõ điểm nhịp dẫn hồn ta trong bóng xế
Về đầu thai lại cõi trăng lên
Những thiền sư im lặng
Dạy ta bằng trực chỉ nhân tâm
Giao cho ta ngòi bút
Dẫu đau thương ta vẫn nhận lãnh phần
Phần đời cay ngiệt của một thy sỹ
Gió thổi giật mái tóc dài phủ gáy
Mắt đứng tròng chớp lóe cái nhìn
Ta còn đủ chân tay và trái tim
Ôm ngực gục xuống tờ giấy trắng
Không một chữ nào được ghi lại
Vô ngôn toàn phần
Chữ bất đắc dĩ gieo vào lòng người trạng thái
Mộng chưa xong đã tiếng gọi lên đường
Đường thiên cổ miên viễn dài xa tắp
Ta sánh vai cùng bóng ma
Ta khoác vai cùng hồn quỷ
Ta từ chối loài người chơi cùng quỷ
Sống say mê cho hết một kiếp nầy
Đừng hỏi ta vì sao
Con người phạm trọng tội
Đưa dần nhau về cõi chết mông lung
Một mai giã từ kiếp sống
Cho ta làm ma phơ phất bóng đêm dài
Hồn oan thác xuống tuyền đài
Không cung khai những dấu đời bức triệt
Con người muốn ta chết
Nhưng không, ta vẫn sống
Giữa đất trời như một bóng gội nắng gội sương
Như hồn ma bóng quỷ giữa đêm trường
Trăng cháy rực như lửa bùng nguyên khối
Soi hồn ta đêm nay
Bóng ta dật dờ ngõ chuối vồng khoai
Chập chờn từng con hẻm
Tiếng chó tru lên hoảng khiếp
Tiếng mèo rên đọa lạc hồn thơ
Những chiếc áo đồng phục
Đã tống giam ta vào cõi điên bất xác
Nơi đó ta nhìn thấy những hình nhân trần truồng
Sống như trong địa ngục trần gian
Những chiếc áo từ mẫu
Cứu ta khỏi bàn tay hạ thủ
Những cơn buồn liên tiếp
Về vây phủ hồn ta
Ta vẫn tỉnh nhưng hồn đầy ma quỷ
Ta nuôi trong đầu tiếng hát đêm khuya
4.
Chữ bắt vần sống trong đảo lộn
Mộng thoát hình không cửa ngục đầu thai
Hoa cô đơn rơi trong bóng đêm dài
Trăng khao khát mọc trên trời đỏ ối
Những kiếp lầm than đi dần vào ngõ tối
Mang những tâm sự về đâu
Người phu hốt rác mặt cúi gằm nhẫn nhục
Moi trong thùng một thứ để ăn
Một lũ điên cuồng loạn vì tiền
Miệng đớp thủng cả tim người máu huyết
Ta vẫn tìm đến tương lai
Bằng hồn thơ giam ngục
Sống kề bên những ngọn lưỡi lật lọng
Sự tàn ác đã không còn biên giới
Bao phủ quanh ta là một màu đen tội lỗi
Phật cúi nhìn ngoảnh mặt làm ngơ
Nhân gian mê đồ lòng người liên kết
Để tìm đến cõi chết
Tan hoang ánh nhìn
Chết gục niềm tin
Phá cửa ngục tìm cho ra trần thế
Nơi con người sống thoát kiếp đọa đày
Hãy cho ta một lưỡi kiếm
Đâm phập vào tim ác thú
Dòng máu vọt phăng rửa nhục rửa hờn
Hãy cho ta một tiếng thét
Đứt họng gọi tên trời
Để gào rú những khi chìm ngập
Hãy cho ta một ngôn ngữ
Để giải trình với Thượng Đế bên trên
Về kiếp người lầm than
Bị chà đạp dưới bàn chân mãnh thú
Hãy cho ta một cái đầu
Mở ra muôn cảnh
Khơi gợi siêu linh
Hồn nổi loạn một ngàn vấn nạn
Không có gì trên mặt đất tái sinh
Hãy cho ta một trái tim
Bao dung rộng khắp
Để ta ôm vào cuộc sống tàn tạ
Nhân loại trầm luân trong oan khổ vô cùng
Hãy cho ta một tiếng reo mừng
Đón cho nhân loại những thánh thần xuất hiện
Trên dãi đất giằng xéo liên miên
Người với người đã trở thành thú dữ
Đại nạn đến lòng người nối lại
Nối lại lầm than
Nối lại thương mang
Nối lại dòng giống đã qua vô lượng kiếp
Nối tình người
Nối hồn nhau kết liên chống lại sự triệt hủy
Khi quê hương còn trong khổ ải
Chẳng ai cười nổi giữa niềm đau
Hãy tìm nhau
Hãy tìm nhau
Đừng phân biệt sang hèn, giàu khổ
Hãy nhìn cho rõ
Những ai lòng lang sói
Những ai ấm tim người
Những ai cù bất cù bơ
Trên vỉa hè gió lùa nằm đợi sáng
Hãy nhìn nhau cẩn trọng
Và thương nhau hơn hết bao giờ
Để cho kiếp người thôi lạc lõng bơ vơ