mặt thô mày ngắn khó nhìn

mẹ cha cho cái dáng hình dở hơi

bấp bênh duyên phận số trời

nửa đời bèo bọt nửa đời buồn hiu

 

trắng tay mấy nẻo đường chiều

cũng thương cũng nhớ rồi yêu …ngút ngàn

đến khi đèn tắt rượu tàn

bơ vơ một bóng hai bàn tay trơn

 

lỡ mang số kiếp phong trần

giang hồ bạc tóc tình gần số không

oái ăm nặng nợ tang bồng

nửa vui bên vợ nửa tròng hồng nhan

 

đường danh vọng tựa mây ngàn

ủ ê trắng kiếp lực tàn xiêu hơi

một hai sấp ngửa cuộc đời

không sao… đời vẫn rong chơi vẫy vùng…

 

thưa cùng chí cốt ung dung

còn em còn rượu ta cùng say chơi…

 

nguyễn minh phúc