Về với Bình Tây một sớm mai
Trời trong lồng lộng, nắng ươm đầy
Bạt ngàn đá núi cây đưa lối
Xóm nhỏ bình yên dưới thung say
Bình Tây, cô gái đang ngủ quên
Trường Sơn, mái tóc xanh bồng bềnh
Dáng núi hay dáng em uốn khúc
Ôm trọn vào lòng mảnh đất quê
Ơi Bình Tây! Mảnh đất nguyên sơ
Một lần đặt chân là xao xuyến
Một lần gặp nhau là lưu luyến
Ly rượu mời hương nếp còn thơm
Mai ta về lòng thấy bâng khuâng
Nhớ Bình Tây hiền hòa, chân chất
Bữa tiệc mừng giản đơn, thân mật
Ấm áp tình giữa tiết lập xuân.
*Thôn Bình Tây thuộc xã Xuân Lâm, Sông Cầu, Phú Yên