Trong vết nứt cơn mơ
gặp mình
chừng quen, chừng lạ
mảnh giấy note
héo úa, lạ lùng
định danh từng mặt nạ
giả tạo
kênh kiệu
nham hiểm màu mè mưu danh chuộc lợi…
kệ
cười thôi
có mặt nạ nào không cười?
như họ cười anh
anh cười em
em lại cười mình.

Trong vết nứt thời gian
gặp mình
không quen, không lạ
cái nhíu mày cũ rích
diễn nốt tuồng này
không người gõ trống chầu
thảng thốt
còn gì
che đậy cô đơn?

Trong vết nứt lòng mình
không gặp
người bán mặt nạ
cô độc bên cửa thanh xuân xa lơ, xa lắc
tìm ai
vay dăm cái nữa
đề phòng
cho những giấc mơ.

-Hải Điểu-