Không tay lấm

Chẳng chân bùn

Lúa ngô vẫn cứ ùn ùn về kho

Nông dân giờ lắm người mơ

Tay cày tay máy bi bô Tây Tàu

Qua rồi áo vá quần bâu

Canh đùm cơm gói tìm đâu bây giờ

Cái nghèo trả lại cho xưa

Tả tơi trả lại nắng mưa nhọc nhằn

Thói đời nói chẳng cần ăn

Thói đời nhất sĩ nhì răng với hàm

Người khôn của khó thành tham

Cao nhà rộng cửa chẳng làm vẫn mong

Hết gạo cậy vợ chạy rong

Hết thời đành phải hết ông hết thầy

Vinh quang thuộc về dân cày