Tìm anh em biết tìm đâu
Ngoái nhìn bốn phía đêm sâu hững hờ

Nỗi buồn rớt xuống câu thơ
Khiến con chữ cũng ngẩn ngơ vô hồn!

Chân không đi hết nỗi buồn
Tay không lau hết lệ tuôn đêm dài

Biết chăng ai? Thấu chăng ai?
Tình chung ai dễ chia hai nỗi niềm

Anh về với mảnh trời riêng
Em về với những thề nguyền trúc mai

Đèn khuya thao thức đêm dài
Vờ như mình chẳng nhớ ai bao giờ!