Cầu vồng mẹ gánh cơn mưa.
Thơ con lạc
Tuổi chân trời nước mắt.
Từ tâm sen
Hạ nắng bông mây.
Bạc má đồi trăng cây thung lũng.
Sao rụng đồng tiền hoa dốc rơi.
Mắt đục nơi đâu mùa thiếu nữ?
Lòng chao nghiêng vén cửa mây rừng.
Mưa từng chùm tuổi kết trăng tơ tóc.
Suối lồ ô gân sáng lá trường sinh.
Rậm rịt ngâu rừng gầy tóc bạc.
Sầu ra trăm cửa mình’.
Suy tư đầy gió lộng.
Tôi con chích chòe lửa khát đôi bầu sữa mẹ.
Tắm đêm mưa búp nõn sen hồng.
Nhớ tổ về soi gương nhà giếng nước.
Gió trăng cau khẽ chạm tuổi lênh đênh.
Tàn ánh bạc con phù du bọt nước.
Vừa dứt sữa ca dao
Tiếng hót khan lạc mẹ
Ngậm ngùi đắp mộ dưới vành nôi;
Nghe chật chội từ mạch nguồn đất mẹ
Đạp ánh trăng rẽ tóc tha hương
Đường ngôi sông cá động bóng dừa
Chảy cong mơ mùa nhớ.
Vu lan gầy nếp lụa sáng chân mây.