Rụng lá xanh nguyên
Cho hoàng mai khoe sắc
Bốn mùa bất tận
Xuân vẫn tròn xuân…
*
Ngồi đong đếm vết thời gian trầm tích
Mùa hồn nhiên khuất lấp chốn xa xanh
Xuân lại xuân khúc tình ca quen thuộc
Đắm lòng ai xao xuyến đã bao lần
*
Xin là gió buộc xuân vào cánh én
Ước là mây ban rải giọt mưa hôn
Và nắng ấm vuốt ve bầy lá nõn
Dạt dào say lộc biếc nụ tình đầu
*
Gió phơi phới đóa tầm xuân bừng thức
Bước chân về trên lối sỏi trinh nguyên
Chầm chậm xuân dạo gót ngà e ấp
Nghe mùa về ấm lại những yêu thương…

TỊNH BÌNH