Ta về – Hạnh Cao

Ta về nghiêng ngả đời cơm áo
dẫu biển đổi thay sấp mặt buồn
cố quận, tình yêu giờ đã mất
suối nhỏ về sông nhớ cội nguồn

Ta về tìm lại trong lòng đất
khúc ruột ngày xưa mẹ đã vùi
biển cả, rừng sâu lòng đau đáu
thời gian luống những nỗi ngậm ngùi

Ta về không biết ba còn nhớ
gọi đúng tên ta tựa thủa nào?
năm tháng, vòng quay đời sinh tử
một ngày ba cũng hóa hư không

Ta về nghe hắt hiu đời trống
bạn bè tan tác mỗi phương xa
chén rượu tiễn đưa ngày xa xứ
chiều nay uống cạn chỉ riêng ta

Ta về biển có còn êm ả
hay đã cuồng phong thủa vắng người
ngước mắt trùng khơi ta lặng ngắm
chân trời cô độc cánh buồm dong

Ta về tan hợp cùng hưng phế
thoắt nước thời gian nhuộm trắng đầu
sỏi đá ngày sau còn ngóng đợi
ta về sao lại bặt tin nhau?

Ta về, thôi nhé xin đừng khóc
chén rượu nhân gian dẫu đắng lòng!
chim đã vì ta mà vót giọng
bao dung rớt xuống một tiếng cười

Vannghemoi.com.vn − 18:24, ngày 30/05/2024, đăng bởi Phạm Ngọc Hiền