BỐ MẸ NÊN CHO TRẺ GIÚP VIỆC NHÀ

Dạy cho trẻ thói quen quan tâm môi trường tới việc nhà từ khi còn nhỏ là bước đầu tiên cha mẹ cần làm để giáo dục lòng yêu lao động cho trẻ. Ngay từ khi trẻ 2 tuổi đã có thể gấp quần áo ngủ của mình gọn gàng, lúc này khi thấy người lớn làm gì, trẻ đều nhìn chăm chú và thích làm theo. Lớn hơn chút nữa, trẻ mong muốn được giúp đỡ người lớn làm việc. Nhưng nhiều bậc cha mẹ hoặc vì quá nuông chiều con cái, hoặc yêu cầu trẻ làm việc gì cũng phải gọn gàng như mình, nên đã làm thay trẻ tất cả mọi việc, làm cho trẻ ngày càng ỷ lại vào người khác. Do đó cha mẹ cần giúp con mình có khả năng tự lập, yêu lao động và trở thành một người có tinh thần trách nhiệm. Trước tiên, bố mẹ nên sắp xếp cho trẻ có thể tham gia làm việc nhà, điều đó sẽ đem lại niềm vui cho cả nhà.

Ngày chủ nhật, cả nhà ở nhà làm tổng vệ sinh, bạn nên cho bé cùng tham gia. Lúc này, với những bé dưới 6 tuổi thì làm việc nhà với bố mẹ cũng như một trò chơi tập thể. Được khuyến khích bé sẽ làm rất hăng say. Bạn có thể phân công bé sắp xếp lại đồ chơi cho gọn gàng, quét nhà cùng bạn. Nếu bạn muốn con bạn làm việc theo đúng yêu cầu, bạn hãy hướng dẫn và làm mẫu cho bé một cách tỉ mỉ, sau đó không nhất thiết phải giám sát, nhắc nhở bé khi bé đang làm.

Đừng sợ con bạn bị bẩn hoặc bị ướt, hãy cho bé tham gia vào việc giặt quần áo hoặc đồ chơi của bé. Bạn hãy cho bé giặt một chiếc khăn tay nhỏ, một đồ vật mà bé thích chơi. Khi bé hoàn thành được một công việc, bé sẽ rất tự hào. Cha mẹ nên khen ngợi mặt tích cực bằng những câu nói tình cảm nhẹ nhàng: “Con xếp đồ chơi thật gọn gàng, con giỏi quá, cám ơn con nhé”. Lời khen đó sẽ giúp trẻ tự tin và vui vẻ hơn, từ đó khuyến khích trẻ chăm chỉ hơn.

Tuy nhiên, khi đánh giá công việc mà trẻ thực hiện cha mẹ không nên quá dễ dãi, con làm ẩu, làm bẩn vẫn khen ngợi hết lời mà cần hướng dẫn để trẻ có thể làm tốt hơn. Lại càng không nên bình phẩm, yêu cầu quá khắt khe, trách móc, hay lấy thất bại của trẻ ra làm trò cười. Tình cảm của trẻ rất yếu ớt, nhạy cảm nên nếu bị soi mói, trách móc nhiều rất dễ dẫn đến bị nhụt chí.

Có những trẻ không có sự kiên nhẫn khi làm việc, lại thích chạy nhảy nô đùa, cha mẹ không nên vì thế mà mắng trẻ là lười biếng, làm tổn thương lòng tự trọng của trẻ, trong lòng trẻ khó chịu nảy sinh sự chống đối, trẻ sẽ cố tình không làm gì, lâu dần hình thành thói quen lười biếng. Thói quen này ngày càng ăn sâu vào tính cách rất khó khắc phục.

Nếu trẻ có biểu hiện lười biếng, cha mẹ không nên lo lắng thái quá. Hãy cho chơi cùng những bạn cùng tuổi có tính chăm chỉ, để trẻ học từ bạn bè. Cha mẹ có thể kể cho trẻ nghe những câu chuyện mang tính giáo dục cao. Nội dung câu chuyện xoay quanh đức tính cần cù, chăm chỉ, chịu khó và những hậu quả của tính lười biếng gây ra. Làm cho trẻ nhận thức được sâu sắc chăm chỉ là một đức tính tốt, lười biếng là đức tính xấu. Qua đó, dạy trẻ biết yêu lao động hơn.

Có nhiều lúc không phải vì trẻ lười nhác, mà vì trẻ không muốn làm theo những mệnh lệnh của bố mẹ. Cho nên trẻ bướng bỉnh không nghe. Trong trường hợp này, cha mẹ hãy cho trẻ cơ hội để được lựa chọn. Ví dụ: “con muốn xếp đồ chơi cho gọn gàng hay giúp mẹ quét nhà”. Như thế, trẻ sẽ thấy mình được chủ động, tự do trong lao động và tìm thấy niềm vui trong đó vì trẻ đang được tự chứng tỏ mình, thấy mình đã giúp ích cho cuộc sống gia đình mình

VŨ THỊ HƯƠNG MAI

DẠY TRẺ BIẾT QUAN TÂM TỚI NGƯỜI KHÁC

Dạy con trẻ quan tâm đến người khác ngay từ khi con còn nhỏ. Bởi ở tuổi nhỏ, trẻ thường ích kỷ, nếu thấy mẹ bế trẻ khác cũng ghen tị, thấy trẻ khác có nhiều đồ chơi thì cũng muốn được như vậy. Ngay cả khi trẻ nô đùa ầm ĩ mà cha mẹ thì cần phải yên tĩnh làm việc. Tất cả những điều đó trẻ chưa hề ý thức là mình đang làm ảnh hưởng đến người khác. Nhưng khi vào tuổi tiểu học, sự ý thức và nhận biết của trẻ cao hơn, cha mẹ nên chú ý dạy bảo, trẻ có thể dần xây dựng cho mình thói quen tốt biết quan tâm, để ý đến người khác.

Đầu tiên, bạn nên lấy những ví dụ điển hình trong cuộc sống để giáo dục trẻ, làm cho trẻ hiểu được cần phải quan tâm đến người khác thì người khác cũng mới quan tâm đến mình. Làm cho trẻ hiểu quan tâm tới người khác là một hành động tốt, thể hiện là người có văn hóa, có giáo dục. Muốn cho con thấy điều đó thì ngay bản thân cha mẹ phải là người gương mẫu. Nếu khi con học bài thì bố mẹ không nên làm ảnh hưởng đến con như mở đài to, xem ti vi hoặc nói chuyện ồn ào. Như vậy trẻ cũng sẽ ý thức được, mình không được làm ảnh hưởng đến cha mẹ khi cha mẹ đang cần yên tĩnh tập trung suy nghĩ để làm việc. Giáo dục ý thức biết quan tâm đến người khác cho con trẻ không cần phải ở đâu xa xôi, mà ngay từ trong mối quan hệ gia đình, mọi người yêu thương nhau, hòa thuận, luôn quan tâm đến nhau thì trẻ sẽ biết quan tâm đến người khác. Nếu trẻ sống thiếu tình thương, thiếu sự quan tâm của người thân thì trẻ khi lớn lên cũng không biết và không muốn quan tâm đến ai cả. Cha mẹ cần uốn nắn cho trẻ ngay từ nhỏ, uốn nắn từ những việc nhỏ nhất, liên tục để mắt đến sự hình thành thói quen quan tâm đến người khác của trẻ. Các bậc cha mẹ không nên chỉ dùng những lời giáo huấn cho trẻ, mà nên lấy hành động của mình để giáo dục trẻ là chính, như vậy mới có ảnh hưởng tốt với trẻ.

Ngoài ra, hãy khuyến khích trẻ tham gia các hoạt động xã hội ngoại khóa như làm công tác từ thiện ở lớp, ở trường, ở khu phố; tham gia dọn vệ sinh tập thể; đóng góp quỹ giúp đỡ người nghèo, người khuyết tật… Nhưng việc đó giúp trẻ ý thức nhanh nhất về sự quan tâm đến người khác có ý nghĩa như thế nào. Biết quan tâm đến người khác là một phẩm chất nhưng nó không phải có sẵn và không phải ai cũng có. Có được điều đó là do sự giáo dục và tự ý thức của bản thân là chính. Cha mẹ cũng nên góp ý, phê bình nếu khi trẻ có biểu hiện thờ ơ, lạnh lùng khi người khác cần sự quan tâm, và cũng nên dành cho trẻ lời khen đúng lúc khi trẻ làm được một việc tốt.

VŨ THỊ HƯƠNG MAI

Địa chỉ: Khu tập thể Tổng công ty 319 Long Biên – Hà Nội.

Email: huongmai8081@yahoo.com.vn