.
CHIỀU BUỒN
.
Chiều buồn đếm những hạt mưa
Dường như hoang lạnh cũng vừa qua đây
Vẩn vơ trôi hết một ngày
Tôi ngơ ngác _ chiếc lá bay phương nào
Chiều buồn ngồi hát vu vơ
Câu thơ tình viết ngu ngơ một mình
Nỗi buồn chiếm trọn chuyện tình
Em phương trời ấy một mình – mình tôi
Chiều buồn nhìn hạt mưa rơi
Xin em đừng để hạt rơi sang bờ
Cuộc tình cách trở đâu ngờ
Trái tim tôi mãi tôn thờ tình em
Trần Hà Trọng Lãng
(Hòa Bình – Tây Hòa)