tôi bất chợt tôi
tiếng thở dài hun hút gối vào khuya rách căn nhà ổ chuột
nụ hôn anh gói vào trang báo ố màu thời gian
lách cách
những con chữ cắn cấu
bóng tôi hay bóng chữ
bóng chữ bay ngân hà lóng lánh ngực phì nhiêu
tôi loay hoay một vũng tình
bùn non dại đột
tôi bất chợt tôi
nhan sắc vàng tóc nhuộm nỗi buồn nâu
rối mi mắt điệu cười mụ mị
những câu thơ bất lực vá víu
cái áo tình hở hang
mái tranh quê những ngày bão tố
tôi bất chợt tôi
những con chữ nhấp nhô khoảng trắng
con lạc đà cái lưng gù quá tải khối bê tông tình lụy
tủn mủn áo cơm
đi qua dặm dài khô khát
không có anh
ốc đảo xanh…
Cam Ranh 25/07/2007
LAM HẠNH