Có một thời sống giữa ruộng đồng xa,
Cánh cò lả lơi trong câu hát
Đồng lúa xanh mênh mông, bát ngát
Thương mẹ gầy tần tảo những sớm trưa
Giọt mồ hôi thấm đất bố đi bừa
Rồi gieo vào bao nhiêu hạt lúa mới
Chờ mai sau thân lúa xanh phấp phới
Hạt thóc tròn chan chứa những tình thương
Rồi ngày mai đem hạt thóc lên đường
Là mồ hôi, đói no của cha mẹ
Ruộng đồng xanh như mái tóc con trẻ
Hạt thóc vàng nuôi lớn những ngây thơ.
Hải Minh
Lớp 10 Văn, trường Lương Văn Chánh