/

           

                  ĐÊM THƠ XUÂN XÃ HÒA ĐỒNG YÊU THƯƠNG                                                                                            – Tặng tất cả Thi Văn hữu của tôi .

Đêm mùng 04 tết , những cơn mưa xuân như hẹn hò cùng vài ba ngọn gió cuối Đông còn rơi rơi rớt tạo nên một khung cảnh vừa ướt át vừa se lạnh .

Nằm khèo một mình trên căn gác nhỏ , nghe nhạc Trịnh Công Sơn , lơ mơ thưởng thức cái ấm áp bình thản của mùi nhang trầm lởn vởn trong phòng cùng với hương thơm của hoa , của mứt gừng , hạt dưa và rượu …của ngày tết .

Bất chợt tiếng bước chân ai lên gác vội vã , và  … Trời ạ ! Thi hữu Trần Hà Trọng Lãng  như bị mưa xuân và gió lạnh thổi bay vào nhà đứng lù lù trước mặt tôi

.- Ông không biết hôm nay là ngày gì à ? 

Trọng Lãng hét lên !

-Dạ ! Thật tình em không nhớ ! 

Tôi lúng túng .

-Trời ơi ! Đêm thơ xuân của xã Hòa Đồng ông là dân thổ địa mà ngớ ngẩn thế ? 

Dường như ông thi hữu đã nổi giận .

-Ủa ! Ai có nghe ai thông báo mời gọi gì đâu ! 

Tôi phân trần .

-Úi giời ! Kim Khoa Hòa Đồng gọi tôi liên tục từ chiều tới giờ , tại sao tôi gọi ông không được ?

 Ông thi hữu đã giận thật rồi !

– Thôi chết rồi ! Di động của em đã ra đi vào một chiều Đông lạnh khi chủ nhân của nó đang lang thang cuối làng quên lãng … !! 

Tôi ca cẩm .

-Reng ! Reng ! 

Di động của anh Lãng lại réo lên .

– Thôi ! Thôi ! Mặc đồ vào, mang máy ảnh, vác cây đàn lên xe theo tôi ,Kim Khoa bảo có Phan Hoàng về đấy ! 

Xếp Lãng ra lệnh.

-Dạ ! Dạ ! Em xong ngay ! 

Tôi líu ríu, lật đật thay đổi xiêm y và trang bị vũ khí theo lệnh của xếp.

Mưa lướt thướt cùng gió lạnh làm mặt đường nhựa như ướt át vàng vọt thêm bởi mấy ngọn đèn đường . Xếp Lãng im lặng cắm cúi chạy bằng chiếc coromy cà tàng năm nào . Ngồi sau , tôi hình dung hẳn sẽ là một đêm thơ hoành tráng của xã nhà và một Phan Hoàng trẻ trung với nụ cười của ông vua phỏng vấn sẽ xuất hiện đầy phong cách bụi bặm lãng tử đất phương Nam .

Tôi thất vọng khi chỉ thấy trước cổng ủy ban xã Hòa Đồng  duy nhất một chiếc xe con màu đen bảng số xanh. Kim Khoa bệ vệ giày kuya, cà vạt bắt tay dẫn chúng tôi lên tầng lầu hội trường . Tôi nghi ngờ mình đã bị lừa . Quả đúng như linh tính – Sân khấu hội trường với dòng tiêu đề – Đêm Thơ Xuân xã Hòa Đồng 2013 được cắt bằng chữ xốp theo lối thư pháp tô màu hồng khá đẹp, đảo mắt nhìn quanh – khoảng đôi ba chục người, không thấy mặt ông Hoàng thi sĩ đâu cả, tôi dự định sẽ kình cho cái ông Kim Khoa một trận nhưng cái ý nghĩ đó đã tan biến vì chợt thấy khuôn mặt quen quen của anh Phan Đình Phùng – Giám đốc Sở VHTT&DL tỉnh Phú Yên – Vẫn đôi gọng kính trắng, vesttông cà vạt, giày da, vẫn Mày râu nhẵn nhụi, áo quần bảnh bao  trông anh thật bình thản, trẻ trung với nụ cười xã giao điềm đạm bên cạnh anh Quang Ngự – Một thi nhân kỳ cựu của thành phố Tuy Hòa Và là đồng nghiệp  của tôi .

  Một cảm giác ấm áp , thân thiện khi nhìn quanh tôi bắt gặp những khuôn mặt thân quen của vợ chồng Mạnh Thường Quân Thuyết Ái xã hòa bình; Kim Khoa xã Hòa Đồng ; những Phan Thoại xã Hòa Phong ; Phan Quyết Chí xã Hòa Tân ; Trọng Lãng xã Hòa Bình ; dì tám Dẫy ; chú chín Dinh ; anh Nguyễn Ngọc Sự – Chủ Xị Phân hội VHNT xã nhà… Tất cả dường như có vẻ trầm tĩnh nhưng không dấu được nét hồ hởi , rạo rực, lâng lâng của không khí tết và sự hội ngộ thường niên của một đêm thơ xuân . Ban tổ chức làm việc khá là tươm tất, long trọng qua sự dẫn dắt , sắp đặt chương trình của em Đạt ; Huấn – Cán bộ xã – Những bài thơ ; những giọng hát tràn đầy cảm xúc của tất cả anh em văn nghệ sĩ đều được trình diễn và đương nhiên , chiếc máy ảnh của tôi cũng không thể nằm yên .

Xúc động hơn cả là bài diễn văn không soạn trước của anh Phan Đình Phùng – Giám đốc Sở VHTT&DL tỉnh Phú Yên . Tôi cố gắng lắng nghe , quan sát thật kỹ nét mặt , văn từ , giọng nói của anh và cảm nhận được sự chân thành khi anh nhắc lại nhiều lần  câu nói ; Xã Hòa Đồng là một  ĐIỂM SÁNG  trong phong trào VHNT quần chúng của  huyện Tây Hòa , tỉnh Phú Yên nói riêng và cả nước nói chung

Câu nói này làm tôi chợt nhớ đến đêm thơ năm 2009 -2011 Do ông Phan Hoàng Thi Sĩ – cũng là con dân của quê hương Hòa Đồng về tổ chức vô cùng hoành tráng , long trọng với đầy đủ những nhân vật danh tiếng như : Nhà văn Ngô Phan Lưu ; TS.Phạm Ngọc Hiền – Cũng là con dân xã Hòa Đồng – và cũng có mặt anh Phan Đình Phùng về tham dự …

Điều cảm nhận của tôi đã không sai – Sau bài phát biểu của mình – anh Phan Đình Phùng đã vui vẻ , hưng phấn đóng  góp cho đêm thơ xuân nhạc phẩm Tiếng Đàn Bầu – Chất giọng Bắc chuẩn , ấm áp , sang trọng đã diễn cảm đúng cái tâm trạng vui vẻ , thân thiện tràn đầy xúc cảm chân thành của anh bằng nhạc phẩm tiếp theo là Cung Đàn Mùa Xuân Mà tôi cũng hưng phấn không kém khi được đệm đàn cho anh hát !

Mưa xuân vẫn rơi ngoài kia nhưng cái lạnh tàn Đông đã không còn nữa khi những ly men đã được nâng lên ; khi Nhạc lòng đang dấn phím   khi Ý thơ đã trào dâng ; Những  bài thơ không còn phải nằm hoài trong túi ; những nhạc phẩm dầu xưa cũ cũng được thăng hoa ; những đôi mắt đã lấp lánh long lanh ; những đôi môi đã tửu mềm uyển chuyển ; những đôi má đã ửng hồng hứa hẹn và … những toan tính , lo âu , vụn vặt… cũng dường tan biến theo cái rạo rực , ấm áp , lâng lâng , thân thiện , thơm tho …của hương vị một đêm thơ xuân nơi quê hương yêu dấu Hòa Đồng thân thương !                                                                                                                       

Đêm mùng bốn tết

Xuân Quý Tỵ 2013

Bài & ảnh : Tấn Quy 

/

/

//////////

/

/