/

 

Anh dựa lưng vào đồi thông

Nghiêng nghiêng một chiều Đà Lạt

Hương dã quỳ vương vương, quyện màu nắng nhạt

Nghe mùa rụng âm thầm một nốt tương tư

 

Giữa thành phố mộng mơ

Nhớ không em, kỉ niệm xưa ngủ hiền dưới cỏ

Vần thơ anh là ngọn gió

Thổi bồng hương tóc em thơm

 

Lãng đãng tình đầu

anh gói nỗi nhớ không tên

Chưa kịp gửi về em một lời hò hẹn

Để rồi xa biền biệt

Kí ức gọi về…

bài hát cũ nhòe mưa

 

Trả lại cho em, trả hết mùa xưa

Anh chỉ còn một nửa

Mimosa ơi, xin em đừng mắc cỡ

Mắt chạm mắt rồi, sao em vội làm ngơ?

 

Anh ngây ngô nên dạo ấy đứng chờ

Hoa phượng tím loang chiều, tím mãi

Em lạc về đâu, nẻo đường xa ngái

Bỏ lại lưng đồi

chấp chới

nỗi niềm anh…

                                             Đà Lạt, 28/06/2013

                                                NGÔ THẾ LÂM