/

Dối nhau chi nữa, lòng ơi
Núi cao biển lớn có dời được đâu
Đưa tay đón giọt mưa ngâu
Nỗi buồn xâm thực từ lâu. Lạnh lùng.

Bẵng đi vẫn thấy khôn cùng
Lẽ nào mâu thuẫn vẫy vùng thế sao?
Thời gian mưa nắng bạc nhàu
Đưa tay vuốt tóc mà đau đớn. Lòng.

Ngày buồn rủ nắng đi rong
Xế chiều đứng lặng phiêu bồng dấu xưa
Gom bao nhiêu nhớ cho vừa
Nhịp tim trễ nhịp lọc lừa. Thực – hư.

Hình như rất giống hình như
Để trong tiền kiếp riêng tư – một mình
Chiếu tre trải giữa sân đình
Bùn đen ngai ngái thình lình. Lặng nghe.

Tẩu bôn chậc lưỡi tắc kè
Nghe rơi giọt nước bên hè – vừa loang.

         NGUYỄN CHÍ NGOAN