Một thời giảng đường, sách và tình yêu…
những buổi sáng bạn đến trường bằng xe đạp
bàn chân ấn xuống những vòng quay
chậm hơn mây
trên những tòa nhà khô cứng đang bay
bạn quàng sau vai
chẳng gì lạ ngoài chiếc ba lô cũ
cột trong đó một đêm mất ngủ
đêm đôi mắt giật mình ngơ ngác trước âm thanh
cột trong đó mẩu thuốc
vàng nhăn nheo như con sâu chết
từ năm tháng nào
cột trong đó lá thư tình xanh xao
cuốn giáo trình nhàu nát
đã nhét vội vào trước lúc đánh răng
những buổi sáng bạn có nghe rằng
những em bé nằm trên vỉa hè đợi ban ngày
run rẩy như từng chiếc lá
ánh mắt trẻ thơ như mắt con thú đồng hoang dã
chạy lang thang
bạn có nghe cô đơn
trước chiếc ô tô băng qua vội vàng
trên đại lộ
trước ô cửa kính màu đen
như chưa bao giờ mở
máy bay như con chim cánh xám kêu rền
trôi ngang nền trời nhiều mây nắng
và trôi ì ạch dưới chân cầu u ám
dòng nước đen như một sự thù hằn
bạn cứ đi không khí sẽ giãn căng
dưới sức nóng của mặt trời thiêu đốt
trên những con đường dài như ánh sáng
bước chân sẽ dậy như những rạng đông
buổi sáng nào chợt ưu tư
có tiếng thì thầm trong lòng
bạn hãy nhớ về một miền quê cũ
như con chim khóc một mình nhớ tổ
như chiếc lá vàng âm ỉ nhớ mùa thu
bạn sẽ nhận ra tiếng thầm thì
là tiếng trăng bò tràn đêm bãi vắng
là tiếng sao cuối chân trời lặn
là tiếng gió lùa qua những lùm cây
hay là những chiều đông tiếng bà ho gầy
chiếc khăn bà quấn đầu
như trùm lên một vùng thời gian nhọc nhằn sâu thẳm
và tiếng vọng thì thầm
là tiếng hẹn hò của người con gái
bạn hãy nhắm mắt lại
tưởng tượng một ngày về bước vào căn phòng em
tưởng tượng xuân nở bên thềm
những ngôi nhà vàng hoa trong thành phố…
QUỐC SINH ( Khánh Hòa )