src=http://d4.violet.vn/uploads/blogs/737340/xun_chim_500_01.jpg
.
Nâng chén mừng xuân
 
Nâng chén lên đi em
Mừng chúng mình tuổi mới
Ngoài kia xuân phơi phới
Bay giữa trời dịu êm.
 
Chúng mình đã chồng vợ
Thoắt cũng được bảy năm
Hai con như búp nụ
Hạnh phúc ơi – ngập tràn.
 
Nhưng khó khăn trước mắt
Với bao nhiêu nợ nần
Giăng về đây kín mặt
Làm gầy đi mùa xuân.
 
Nhiều khi anh chợt nghĩ
Mình mải mê thơ ca
Và ham vui văn nghệ
Kinh tế èo uột ra.
 
Nên bao nhiêu tất bật
Dồn cả lên người em
Áo quần cũng xộc xệch
Phấn son đành ngủ yên.
 
Thôi nâng chén đi em
Uống say đời ngọt lịm
Rồi mùa xuân thương mến
Nở đầy hoa NGÀY – ĐÊM.
.
.
Trên Tháp pháo nhớ em
 
Một mình trên tháp pháo
Mùa xuân đến ngợp trời
Nhớ em anh lại nhớ
Như cái thời thôi nôi.
 
Em ơi nơi này ấy
Tháp pháo và yêu thương
Vùng trời và em đấy
Là vừng lửa biên cương.
 
Mùa xuân qua tháp pháo
Chưa hẳn đã bình yên
Nhưng em vần thơ nhỏ
Cho anh vững niềm tin.
 
Quê hương trời xanh sắc
Trên tháp pháo nhớ em
Như vì sao xa lắc
Vẫn lung linh trước thềm.
 
 
Ứng tác với mùa xuân
 
Đường đời bao lúc đi qua
Mùa đông đã lắm, mùa thu càng nhiều
Mà xuân có được bao nhiêu
Cúi xin dâng hết tình yêu với nàng
 
Đời anh thôi đã bẽ bàng
Nát ơi theo những cũ càng tháng năm
Lệ tràn qua với lạnh căm
Dòng người tấp nập. Tôi thăm mộ chiều
 
Mộ chiều cuốn cả đông phiêu
Lạnh hờn ai biết gió liều sang xuân
Xuân ân ái hoá muôn phần
Đón bao giá rét. Bần thần nắng thoa
 
Ửng hồng ai tới thướt tha
Áo hoa giăng kín đường qua, lối về
Ngoằn ngoèo ơi khúc triền đê
Có đôi trai gái mải mê nói cười.
 
 
Cảm xúc xuân
 
Gió đông còn sót lại
Vương nỗi buồn hôm qua
Xuân rộn ràng mở hé
Xua đi khói mây tà.
 
Xuân mang dòng sông biếc
Trời ngây một dáng lành
Chênh chao dòng mơ ước
Viết về mùa mãi xanh.
 
Bao giờ em trong anh
Mùa xuân là vĩnh viễn.
 
Xuân quê
 
Tôi về thắc thỏm bước chân
Xuân quê e ấp tần ngần đón tôi
Chắc là tôi lạ lắm rồi
Khác bao nhiêu với những người xung quanh.
 
Bao năm ở xứ xa xanh
Thân nương đất khách hồn dành gửi quê
Hôm nay nhẹ bước chân về
Cánh đồng ai trải thơ đề xanh xanh.
 
Gió đưa vương vấn lên cành
Nhành xuân ướm thử sinh thành chồi non
Giăng giăng mưa bụi vào thôn
Sông mờ ướt đẫm sóng cồn tâm can.
 
Bâng khuâng đâu bóng mây ngàn
Thoi đưa mấy lớp muôn vàn én bay
Chân đưa tình những say say
Tôi về trĩu nặng lòng này với quê.
 
 
Mưa xuân trên đỉnh tình yêu
 
Mưa loà nhoà vấn vít em
Xuân non hấp háy dịu êm đất trời
Lòng anh thôi cũng tơi bời
Yêu em hết cả một đời cho xuân
 
Mưa thiên sứ, rắc tần ngần
Mưa qua ngõ nhỏ đánh vần chữ yêu
Mưa trên đỉnh của dốc chiều
Mưa qua năm tháng phiêu diêu với tình
 
Mưa mùa này rất lung linh
Thấm bao ân ái lên mình, em ơi!
  
Lưu Thế Quyền

src=http://quangduc.com/images/file/wrWt5mv20QgBABoS/hoa-dao-2.jpg