/
 
Ồ ! sóng vỗ trái tim
Êm ru vào lồng ngực
Đôi mắt trời lim dim
Sao mở tròn sớm rực.
 
Ôi là sóng bình minh
Hay là giông biển lòng
Để có người lặng thinh
Khi gió kia lồng lộng.
 
Đời thế mà mặn chát
Để ít lần ta khát
Nhưng mà vẫn thấy hay
Khi sóng vỗ vào lề.
 
Sóng cứ nhẹ hôn tô
Sóng cứ vờn lơi lả
Sóng gật đầu nghiêng ngã
Ừ! sóng đã yêu bờ.
 
Ồ! con sóng lòng ta
Sao dữ dội đến thế?
Để ta giả vô hình
Đi giữa dòng biển lặng.
 
Ôi! nỗi nhớ bờ xa
Cho sóng nguồn sức mạnh
Sóng cuồn cuộn hun hút
Trắng xóa những yêu thương.
 
Đời vẫn đẹp như thường
Chứ đâu cần sóng vỗ
Giữ yên bình một lúc
Cho bờ kia tương tư.
 
Ừ! sóng phải nghe ta
Mặc thời gian lạnh nhạt
Sóng cứ tin tình xanh
Khó mà bờ bội bạc
 
Hay sóng thử giả vờ
Cười vờn qua dãi cát
Đố mà bờ không khát
Thèm tiếng vỗ êm êm.
 
Hay sóng mặc trái tim
Cứ nằm im ngoài bể
Cho ngàn năm bờ lỡ
Kìa sóng nhỏ đi đâu?
 
Thôi sóng mãi lênh đênh
Cho biển kia thêm đẹp
Cho khao khát ngàn sau
Cho tình kia xanh màu.
 

/