Em hỏi bâng quơ: nắng của ai?
Chiều đi trên suối tóc buông dài
Vệt nắng chiều phai còn lưu luyển
Của ai em cứ nhặt lên cài

Cuộc sống mà em, vui tí thôi
Đâu cần phải hỏi chuyện xa xôi
Của ai? dùng tạm dăm ba bữa
Đâu cứ chuyện chi cũng rạch ròi

Những thứ tưởng chừng như của ta
Một đời cóp nhặt và thiết tha
Một đời vén vun, ngụp lặn khổ
Bổng hóa hư vô lúc về già

/