/
Hăm ba ông Táo chầu trời
Táo quân khép nép đôi lời hỏi thăm
Tấu rằng: “Vạn tuế Ngọc Hoàng
Ngài yên chí, chuyện gian trần đừng lo!
Nào là chuyện hối lộ kia
Bao che, tham nhũng,… chuyện xa, chuyện gần,…
Là “chuyện nhỏ”, thưa Ngọc Hoàng
“Rút kinh nghiệm” để sang năm rạch ròi
Dẫu sao thì cũng lỡ rồi
Làm sao lấy lại, thưa Ngài, thì thôi!”
Vuốt râu xong, Ngọc Hoàng cười:
“Đúng là sớ… rớ, Táo này lộng ngôn
Sao Thiên lôi cứ đứng nhìn?
Mau đè Táo láo mà dằn trăm roi”
Táo quân ngước mắt loi choi:
“Oan cho thần lắm, hỡi ơi, Ngọc Hoàng!
Biết mà thần phải ngậm tăm
Nói ra nào có ai thèm nghe đâu
Xin Ngọc Hoàng ráng nghe tâu
Thần “rút kinh nghiệm” rất nhiều, chưa thông
Vợ con thần nó đang mong
Cho Thần về kẻo vợ con đang chờ…!”
Ngọc Hoàng cười ngất cười ngư
Giơ chân đạp Táo lằn cù lăn quay
Thừa cơ hội, Táo “dông” ngay
Nhất quyết từ rày chẳng báo cáo chi
Thật thà mà lại hóa nguy
Gian dối, lọc lừa, lại được thăng quan
Thật là chán cảnh thế gian
Quan tham như thế khổ dân tới cùng!
VIỄN ĐÔNG