Gửi mẹ
 
Ru con một thuở ấu thơ
Đưa con về với giấc mơ ban chiều
Xót lòng hai tiếng “ mẹ yêu! ”
Sương rơi bé bỏng cánh diều lẻ loi.
Vút lên xanh tận chân trời
Dang tay ôm trọn gió khơi muôn trùng
Xa trông giữa bão mịt mùng
Chạm sầu mắt mẹ vươn về phía con.
Tiền này mẹ cố gửi tròn
Dấu tay vết nghệ làm con xót lòng
Sáng ngồi với vắt xôi trong
Hương khoai vương vấn não lòng mẹ ơi!
Thân đang lạc lõng phương người
Nhưng hồn con ấm bởi vì tương lai
Mẹ ơi! Sẽ có sớm mai
Mùi khoai bỗng hóa muôn vàn hương hoa.
 
/