Muốn gục đầu vào vai áo mẹ một lần thôi
Như ngày xưa, cái thời còn bé xíu
Muốn được một lần được trở về thời nũng nịu
Nhưng chợt nhận ra rằng mình quá tuổi trẻ thơ

Mẹ ơi! Cho tới tận bây giờ
Con vẫn khát thèm sống lại thời nông nổi
Chẳng bận lòng đường kia có vội
Vấp ngã đầu đời có mẹ dắt con qua

Kí ức một thời nay đã mãi chia xa
Con đường kia con ngày ngày dạo bước
Chỉ có điều, con mới hiểu lòng con được
Vấp ngã giờ này con sẽ tự bước lên

Mẹ hiểu cho con chưa thể đáp đền
Con hiểu mẹ vẫn dõi theo con từng bước
Chỉ có điều mẹ chẳng thể nâng con được
Vai mẹ bây giờ… đã quá đỗi mong manh.

/