/

 
Em lạc phía tít tắp ánh hoàng hôn
Tắm đẫm nỗi buồn mênh mang chiều tím
Vốc đầy bàn tay giọt thời gian mặn đắng
Níu vào đâu
Xơ xác tóc cỏ gầy
Em úp mặt vào những đám mây bay
Rưng rức khoảng trời cô đơn lạc bước
Phía bên kia thành phố những ngôi nhà nham nhở vết xước
Em sợ
Tắt lịm giấc mơ…
Em chạy quàng quanh giẫm lên bóng mình xiêu vẹo
Tan tác đàn sếu bay
Chênh vênh sương khói mịt mờ
Lẽ ra giờ này nháo nhác đón con thơ
Lẽ ra giờ này đong đếm rau, thịt, cá…ngoài chợ
Lẽ ra giờ này miết mải bên ô cửa
tha thiết nỗi ngóng chờ
Lẽ ra giờ này…
Em chạy mãi đuổi tít tắp cuối hoàng hôn
Nỗi buồn loang bóng người đàn bà tan biến..

.