Tôi
Đóng đinh những mặc cảm lên tường
Cho tiếng cười rớt xuống
Bóng đêm
Mặt nạ tuổi thơ
Rước đèn phá cỗ
Hồn nhiên tiếng sông chiều
Mặt nạ phủ bụi rồi
Giờ không còn đeo nữa
Những trò vui cũng phai
Năm năm tháng tháng chạy dài
Có chiếc đinh móc miệng cười rạng rỡ
Giật mình đêm bỡ ngỡ
Gương mặt này của ai?