Ra đi một chuyến lãng du
Nghe trong sương khói giọt thu rụng dần
Lá tàn, lá rớt cuối sân
Chiều tàn, chiều rớt… bâng khuâng mắt nàng
Hụt hơi mấy bận nhân gian
Vầng trăng ai nhuốm úa vàng bãi sông?
Em còn chờ đợi tôi không?
Hay hồng đôi má sang sông theo người?
Thôi đừng, nhịp phách buông lơi
Chiêu Quân lên ngựa… mưa rơi Hán thành
Sở Vương mài kiếm trăng thanh
Cạn thêm ly nữa… biệt nàng Ngu Cơ!
Thôi em! Đừng dỗi giấc mơ
Mấy ai đến chốn Ngũ Hồ được đâu?
Em đừng buông nữa nhịp sầu
Ngọc Hoàn thắt cổ bên lầu chiều nay!
Đừng rót thêm nữa đã say
Bên em, ta đốt cả ngai Hoàng Thành!
.
Sông Đốc, 06/09/2015.

/