Lời đầu tiên Trần Huyền Nhung gửi lời trào trân trọng tới Nhà Báo Minh Tâm và toàn thể BBT trang Tạp chí Sông Ba.

     Thứ 2, tôi cảm ơn Nhà Báo Mạnh Minh Tâm. Nhờ Anh đăng bài Ngủ chưa em? Tiếng gọi từ miền đất Phú Yên, mà tôi đã tìm lại được một người bạn văn chương, đã 2 năm nay mất liên lạc. Đó là Thạc Sĩ văn chương Nguyễn Hồng Giang, người Tuy An – PY, nhưng đã định cư và công tác tại Hà Nội. 
     Tôi gửi bài thơ này tới trang báo của quê hương PY mình. Cũng mong được chia sẻ với bao con người PY xa quê hương! 
    Chân thành cảm ơn NB Minh Tâm và BBT tạp chí Sông Ba! 
    Trân trọng! 

    Trần Huyền Nhung.

src=http://s6.netlogstatic.com/vi/p/oo/167445883_13011793_2013452.jpg

.

GẶP ANH BÊN MÙA NOEL

Cái nắng đầu đông Hà Nội hanh vàng
Ngọn gió heo may thì thầm bên chiếc lá
Em gặp anh,nghe tiếng thu rơi lả tả
Thời khắc chuyển mùa, anh có nghe không?
Anh kể rằng, nơi quê hương có một dòng Sông
Dòng Sông Ba đã đi vào huyền thoại
Mùa Noel nào cũng làm anh khắc khoải
Nhớ tiếng chuông chiều,thương lắm… Mằng Lăng!
Anh kể rằng, bên phải là Núi A Man
Cây cối còn thưa, vài tảng đá sẫm màu
Nhìn qua bên trái là đập Tam Giang
Cánh đồng Hà Yến mênh mông tình… Mằng Lăng
Anh kể rằng, thời thơ ấu còn khó khăn
Những buổi tan tầm, dối Mẹ để nghe kinh
Chỉ mong sao hết loạn lạc sang thời bình
Từng hồi chuông dóng diết lắm Mằng Lăng!
Tiếng chuông Nhà Thờ theo anh mấy chục năm
 Từng ngả đường, từng con phố thơm mùi hoa sữa
Để chiều nay, mùa Noel bên cửa
Anh sững sờ. Em thổn thức…. Mằng Lăng! 
                           
                                                                     Ngày 6/3/2012
                                                                 Trần Huyền Nhung.