Nhìn tôi em nhẹ nhàng cười, hỏi?
Mình đi tìm khoảng lặng nghe anh
Ừ, nhưng tìm ở đâu bây giờ em nhỉ?Từ phố thị đến đồng quê
Nắng đã ra đi nhưng quên mang theo hơi nóng
Thôi thì xuôi về đông nơi bãi biển quê mình!
Gió từ khơi xa thổi vào mát rượi
Bãi biển trãi dài bên rừng dương xanh tươi
Hai người giải thoát trong khoảng lặng hiếm hoiNgày xưa nắm tay em cũng ở nơi này
Biển với rừng dương vẫn thế
Nghe anh nói về thưa với mẹ cha
Chuyện cau trầu hai đứa
Em chỉ mỉm cười không nói mắt long lanh
Để lại trong anh một thoáng xao lòng
Anh chợt hiểu ra điều giãn dị lạ thường
Khi có em
Biển là nơi tìm thấy khoảng lặng
Tìm thấy sự cứu rỗi diệu kỳ trong trái tim anhMột chiều đầu hạ Bính thân
LINH ĐỆ
( Tuy Hòa )