Ồ ! Dường như ta đang lạc lối
Lòng buồn rầu hoàng hôn mờ tối
Đêm thẩn thờ đưa lối nghĩa trang
Ôi ! lắm đường mòn nhiều quá dọc ngang
Nghĩa trang thi hài ngôn ngữ tan hoang
Nghĩa trang ngôn từ xương khô thở than
Chập chờn bóng đêm chạng vạng
Ô hô ! sặc mùi tử khí !
Lũ tử thi khệnh khạng truy hoan
Theo vũ điệu bầy đàn
Tự thuở hồng hoang
Cất tiếng rú mọi rợ dã man
Hợm hĩnh !
Ấm ớ !
Ó Ré !
Lốp cốp !
Tiếng ly cốc vỡ tan !
Ồ ! không ! không !
Tiếng xương khô chạm nhau giữa đêm trường mênh mang
Những bàn tay xương xẩu
Chỉ chỏ nhau !
Chửi rủa nhau !
Đấu đá nhau !
Đánh đấm nhau !
Khều khọt nhau !
Bằng những đôi mắt hõm sâu tối thẳm
Lũ hình nhơn ngôn từ trống rỗng
Mời mọc ta !
Khêu gợi ta !
Vào cuộc truy hoan ngôn ngữ quỷ ma
Được rồi ! Được rồi !
Đôi mắt ta đã nhìn ra lối
Đôi chân ta hờ hững bước qua
Ta mỏi mòn vẫy chào đêm tối
Nghĩa trang ngôn từ đã mờ xa
– TẤN QUY –