Nhà thơ Triệu Lam Châu tâm sự: Cứ đến ngày Quốc tế phụ nữ hàng năm (8 – 3), toàn xã hội và mỗi chúng ta đều cảm thấy xao động vô cùng. Đó là một ngày lễ thấm đượm tình người dành cho bà của ta, mẹ của ta, vợ của ta và những người em gái thân thương của chúng ta. Trân trọng và tôn vinh họ cũng chính là trân trọng và tôn vinh chính mình. Ngày 8 tháng 3 năm nay (2012) tôi lại chạnh lòng nghĩ về thân phận người phụ nữ ở Tiên Lãng, Hải Phòng trong vụ quan tham phá nhà, cướp đất gia đình Đoàn Văn Vươn. Xin trân trọng gửi bài thơ về Tiên Lãng, Hải Phòng cùng các chị em khắp muôn nơi…
NHƯ MỌI LẦN…
Như mọi lần
Ngày tám tháng ba hàng năm
Anh hái hoa trong vườn tặng con
Mừng ngày Quốc tế phụ nữ
Nhận bó hoa tươi ngát của lòng anh
Con đặt lên bàn thờ kính cẩn
Kính dâng các cụ bà, cụ ông
Cùng họ hàng tiên tổ
Nhưng đầu xuân năm nay
Anh bị nhốt trong song sắt
Vì dám chống lại quan tham
Cướp đất…
Ngôi nhà ta
Bị chúng phá tan hoang
Cả bàn thờ cùng bát hương
Cũng bị quăng
Xuống đầm nước…
Ngày Quốc tế phụ nữ lại về
Như mọi năm
Nhưng giờ đây anh trong song sắt
Chưa được về để tặng hoa cho con
Một mình con lại ra vườn nhỏ
Hái hoa và tự tặng cho mình
Rồi kính dâng lên bàn thờ gia đình
Đơn sơ mà thiêng liêng
Hương bó hoa năm nay vẫn ngát
Trĩu nặng lòng anh gửi từ nhà lao
Chan chứa triệu tấm lòng cô bác
Từ muôn phương
Hội tụ về Tiên Lãng…
Tuy Hoà, Phú Yên, chiều 1 – 3 – 2012
Triệu Lam Châu