THƠM HƯƠNG TÀN NHANH
Bên phờ phạc
sự sống trở về đêm qua
năm tháng đã dậy thì…
rồi tàn nhanh
để lại cặn,
phù sa
những thơm hương yên ngủ
đưa phờ phạc lại ngày.
LỠ TÀU
Tóc rụng
tình bạc
người bạc
quá khứ hao mòn
nuối tiếc xót xa
già nua đeo bám
vồ giật quẩn quanh
xung quanh hững hờ
đời lững lờ
phận vô danh
tay trắng
nhà ga xa mãi
chân trời lạ mãi
đường đời ngắn ngủi
rêu phủ mốc meo
con tàu
đời.
NGỒN NGỘN
Đóa hoa đang nở
dưới những sắc cầu vồng
San hô sặc sỡ
công trình đại dương
Đâu đó
giọt mồ hôi nặng nhọc
cho mùa màng
no ấm
Kết nối
bảo đảm cho thư tín
mở rộng đường truyền
Và cuộc đời
dẫu gì chăng nữa
ngồn ngộn màu bầu trời
mở lòng
ngồn ngộn vui.
NGUYỄN VĂN PHONG