Đôi chân trần em bước giữa mùa xuân
Nghe êm dịu cỏ non mềm dưới gót
Chút bâng quơ hồn theo cơn gió thoảng
Phơi phới tình xuân ước mộng xuân
.
Nghe xôn xao những khúc hát vô chừng
Trong hương xuân tình đã lên vội vã
Sương mong manh giấu mình trong nhánh lá
Tóc rối em qua vướng nhịp một vần thơ
.
Nắng xanh trong lên ấm tự bao giờ
Mang yêu thương phủ quanh đầy nỗi nhớ
Em mơ màng nép mình trong nhịp thở
Dang đôi tay ôm trọn cả mùa xuân

.