/
.
Tôi thương xiết bao dân tộc của tôi
Thương giống nòi bao lần bị đàn áp
Tôi thương những con người suốt đời phiêu bạt
Nhưng vẫn một lòng: Dù ở đâu đất mẹ cũng Việt Nam.
Tôi thương đồng bào tôi xưa – nay vẫn chưa hết cơ hàn
Muối mặn, gừng cay xót xa mồ hôi hoà nước mắt
Bát cơm chan những nhọc nhằn đắng chát
Lưng mẹ đã còng, vai cha trĩu lo toan.
Tôi thương đất nước tôi còn nặng gánh giang san
Chưa một ngày người lính giữ biển, giữ trời được vẹn tròn giấc ngủ
Chưa một ngày khó khăn thôi vần vũ
Đất nước tôi, ôi mắt lệ tuôn trào!
Tôi thương tổ quốc tôi, thương đến nghẹn ngào
Dãy núi, dòng sông, luỹ tre làng bao đời đánh giặc.
Thương biển sóng ngày đêm rì rào lời ca Tổ quốc ơi, giữ tay súng chắc
Quặn thắt tim tôi lời ai… đất nước sẽ về đâu.
Cho tôi ôm trọn đất nước tôi như thể mới ngày đầu
Tôi ôm trọn vai mẹ run run gầy: Mẹ ơi! Đẹp làm sao hai từ Tổ quốc
Cho tôi như trẻ thơ khóc nghẹn lời thổn thức
Đất nước sẽ về đâu, một đất nước anh hùng.
Tôi thương Tổ quốc tôi tha thiết đến vô cùng…
.
                                                                    Nguyễn Thị Thuỳ
                                                                   (Sài Gòn, 27.4.2016)