Bên ngoài trời đã khuya
Nhà nhà đều yên giấc
Có ô cửa nhà kia
Vẫn còn ngời ánh điện.

Cứ hằng đêm hằng đêm
Lại thấy bóng của thầy
Bên chiếc bàn gỗ nhỏ
Chấm bài cho chúng em.

Trăng ơi hãy sáng tỏ
Gió ơi hãy dịu dàng
Đến bên thầy làm bạn
Cho thầy không cô đơn.

Tóc của thầy đã bạc
Trán đầy những nếp nhăn
Bởi nhiều đêm thức trắng
Thầy lo cho học trò.

Thầy ơi em mãi mãi
Không quên được ơn người
Đã chăm lo dạy dỗ
Cho chúng em ngày mai.

Đặng Thị Tường Vi

src=http://t3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQX9kriiTdLBmxRBV2iHPDAPiPb1Jjb3R-PhVmcOhRUGb96JRBBow