Thành phố chúng mình không có bằng lăng
Để em cài tháng Năm lên khung trời mùa hạ
Chỉ có những con đường xanh lá
Dập dìu chân bước đong đưa
Thành phố chúng mình cũng không có hoa sưa
Để em hóa nàng thơ, anh tập làm thi sĩ
Ôm vào lòng tháng Ba mộng mị
Dịu dàng kể chuyện tình yêu
Thành phố chúng mình quán cóc liêu xiêu
Gánh cả một góc chiều chênh vênh, nghiêng ngả
Chỉ mùa thu là thật thà hơn cả
Trăng đến thì cứ hẹn rồi lên
Em thương đến cháy lòng thành phố dịu êm
Nghe biển đêm đêm vọng về lời tình tự
Vẫn hẹn cùng bờ dù muôn vời cách trở
Con sóng dẫu ồn ào vẫn lắng phía xa xăm
Như con dã tràng xe cát ngàn năm
Như anh chờ em bao tháng ngày không mỏi
Thành phố lặng thầm chở mùa qua tuổi
Mà em, anh trẻ mãi câu thề
Thành phố chúng mình vắng những hàng me
Không ríu rít đàn chim gọi nhau về xây tổ
Nhưng em nghe không giữa rì rào sóng vỗ
Biển mặn mòi dâng khúc hát mê say…
NGÔ THẾ LÂM
( Trường Cao Đẳng Văn Hóa Nghệ Thuật &Du Lịch Nha Trang )