Hỡi con phố một đời ta mê mải
Trên dốc xưa còn nhớ gọi tên người
Ta hơ hải với bao ngày gặp lại
Mắt thương hoài theo đuổi mối tình phai.
 
Bông cúc trắng trong vườn xưa vẫn trắng?
Ngày ta đi gió thốc dạt phương nào
Có con nước neo núi rừng ở lại
Có cây cầu chăn mấy kẻ ngược xuôi.
 
Ơi Kon Tum tưởng rằng xa mãi mãi
Thuở phố còn thắt bím bỏ hai vai?
Màu Cúc trắng trong vườn xưa vẫn trắng
Hay nhạt nhòa trong những buổi chiều phai.
 
Ta thương phố mỗi đêm làng thiếu lửa
Diu em đi qua mấy đoạn đường vòng
Đêm gió hú núi rừng se sắt lạnh
Ta khẽ thầm ú… ớ chuyện trăm năm.
 
Đã xa lắc một thời hoa thiếu nữ
Màu Cúc trong như sóng mắt ai cầm
Ta lận đận với trăm bờ bến cũ
Đợi em về mê mãi khóc ăn năn…

/

.