Hẹn ước  (Hồn Biển)

Đi tìm anh giữa thênh thang cuộc đời
Trời đổ cơn mưa,
Đường lầy lội,
Gót chân cơ hàn mỏi mệt giữa đêm trường.

Chợt thấy anh ở cuối con đường,
Nơi ta hẹn nhau
Và bàn tay tìm thấy bàn tay
Hai tim gầy cùng sưởi ấm
Ta có nhau trong đời.    

Tâm sự đêm mưa  (Hồn Biển)

Anh hỏi em:
“Có bao giờ ngồi ngắm mưa rơi
Nghe thương nhớ vơi đầy?’
Em trả lời:
“Có những phút giây ngồi nghe tiếng mưa
Vào chầm chậm trong hồn hưu quạnh
Không nhớ thương, không sầu muộn, không tình yêu
…Chỉ còn khoảng trống
Lấp mãi không đầy….
Nỗi cô độc hằn sâu đáy tim nhỏ
Không cất nổi thành lời

Rồi mình lặng yên…
Không nói…
Một lời…
Rồi yêu….

Gia đình  (Hồn Biển)

Trong hơi thở mình tìm nhau
Giữa đam mê, ngọt ngào, cháy bỏng…
Giây phút ta có nhau
Những mất mát, hao mòn, cay đắng
Cùng bao nỗi bơ vơ…
Như chưa có bao giờ…

Như đứa trẻ thơ ngây ngô, bé dại
Khát cháy bao ngày,
Thèm một bầu sữa yêu thương thơm nồng ngọt mát
Rũ sạch hết ưu tư rong ruổi tháng ngày
Ta trở về bên anh
Yên bình…
Trong vòng tay yêu thương chân thành, giản dị
Ấm áp…
Gia Đình…

Nương náu (Hồn biển)

Con tim đã u mê vì cay đắng
Cuộc sống hao mòn
Đời người gió thoảng
Ta trở về nương náu trong nhau…

Không thỏa (Hồn Biển)

Ta đã trôi về nhau không hẹn trước
Như sông kia vẫn trôi ra bể rộng
Mình tan biến vào nhau
Trao nhau những yêu thương mặn mòi vị biển

Ngoài kia đại dương vẫn thì thầm hát
…những bản tình ca bất tận…
Con sóng nào vẫn mải miết hôn bờ
Ngàn năm…
Không thỏa…
Mình khát nhau
Uống cạn linh hồn
Sao vẫn thấy cô đơn!
.