Sau cánh cổng khi chiều buông xuống cỏ
Cây Bằng Lăng vẫn nở tím niềm tin
Ai đi qua mà chẳng ngước lên nhìn
Những hoa quý như nghĩa tình bền chặt.
Có đôi lần trong lòng tôi thắc mắc
Màu thủy chung chắc chắn chẳng tàn phai?
Rồi lặng đi khi cơn gió lung lay
Vài hoa tím rơi phủ đầy góc cỏ
Hoa vẫn nỉ non thì thầm với gió
Biết một ngày mình thôi tỏa hương thơm
Biết một ngày sắc tím ấy chẳng còn
Hòa trong cỏ nỗi cô đơn lặng lẽ?
Có một thời ta gọi là tuổi trẻ
Ước mong nhiều và chẳng nể thời gian
Nhưng có chi chẳng đến lúc suy tàn
Hoa chung thủy cũng tan thành đất bụi
Còn lại gì cho lòng tôi tiếc nuối
Bằng Lăng ơi, sao tím mãi làm chi
Tôi vẫn yêu hoa mà phải nhận chia ly
Muốn trách cứ những gì ai bỏ lại
Muốn Bằng Lăng nở hoa màu tím ngắt
Suốt cuộc đời hương sắc chẳng tàn phai
Tiếp bước tôi đi theo tháng năm dài
Màu chung thủy với thời gian tím mãi .
26/3/2015
NGUYỄN TRƯỜNG KHA