/   

 
Buổi sáng
tôi quẫy mình trong nước
biển.
Long lanh lóng lánh ánh vàng
chớm lạnh chớm mát
trong suốt.
 
Sau một ngày chất chứa
những ngày bão tố
nước đục ngầu.
Đại dương là người cha nhân ái
lắng vào mình những cặn bẩn trần gian.
Long lanh lóng lánh
dòng ánh sáng luồn vào tôi
mát lịm
chìm mình
biển chỉ một màu
trong suốt.
 
Loài người oằn mình trong rác
sao không biết đi tìm
biển lắng
tâm hồn tôi?