Sáng nay quán vắng một mình
Cà phê nhỏ giọt lặng thinh ta ngồi
Trầm ngâm ta đếm giọt sầu
Rơi vào trong tách rơi sâu trong lòng
Cuối tuần trời nhẹ mênh mông
Mà sao cứ ngỡ mùa đông đang về
Bởi ai chẳng giữ lời thề
Bởi ta lưu luyến nên tê tái lòng
Phố dài quán rộng mênh mông
Chỗ quen ngày cũ giờ không ai ngồi
Con tim vẫn nhắc liên hồi
Dáng xưa áo tím đã thôi đi về
Vô hồn nếm ngụm cà phê
Đắng như một nữa câu thề ngày xưa …
.
Ngô Minh Trãi ( sáng 14/06/2015)
.
/